Bí mật dòng họ Phong

Tác giả: Đại Thần


Mở đẩu


Giới thiệu nhân vật:


Phong Đằng: 22t

1m85, 75kg

Cặc 19cm

Gương mặt vline, lông mày rậm, đôi mắt hai mí màu nâu, sống mũi cao. Anh được thừa hưởng hết vẻ đẹp của mẹ. Dáng người chuẩn, ngực nở nang, bụng 6 múi. Là con vợ cả trong gia tộc họ Phong. Một người ôn nhu, điềm đạm, luôn muốn che giấu thân phận để được sống một cuộc sống bình thường.


Phong Hải: 40t

1m85, 85kg

Cặc 20cm

Khuôn mặt vuông chữ điền, râu quai nón được tỉa gọn gàng, mắt đen, mũi cao hơi quằm. Dáng người hơi chút bear nhưng cơ thể rất săn chắc, da ngăm đen, dâm loàn, phóng đã. Tính khá nóng nảy, như quyết đoán, một kẻ lắm tài nhiều tật. Một trong những tỷ phú giàu có bậc nhất thế giới, luôn biết cách giữ kín chuyện gia đình để sống yên ổn. Và ông còn giữ một bí lớn hơn thế ...


Phong Vũ: 17t

1m77, 68kg

Cặc 17cm

Khuôn mặt sáng, baby, thừa hưởng nét đẹp từ mẹ nhiều hơn. Dáng người slim, rõ các múi cơ trên cơ thể, da trắng, mông cong ... là con vợ hai của Phong Hải, một người vui vẻ, hoạt bát và không quan tâm về mọi chuyện xung quanh ngoài việc luôn thèm khát được làm tình.


Quản gia Quốc: 21t

1m88, 82kg

Cặc 23cm

Khuôn mặt tây, góc cạnh, có râu quai nón. Người to cao, khá nhiều lông, khuôn ngực vạm vỡ, cơ bụng 8 múi, đã từng là một pt có tiếng. Vì bố ốm nên không thể đi làm xa, quay trở về Phong gia làm thay công việc của cha vừa để tiện chăm sóc ông. Hai bố con được Phong Đằng cứu khỏi sự truy sát của chủ nợ và được nhà họ Phong cưu mang, nên Quốc rất trung thành với PĐ.


Tài: 18t

1m7, 60kg

Cặc 15cm

Khuôn mặt ưa nhìn, da nâu, dáng người nhỏ nhắn. Anh ta là người yêu cũ của Phong Đằng, nhưng vì hám lợi nên bỏ anh để chạy theo yêu một đại gia khác.


Và một số nhân vật khác ...

_______________________


Một buổi chiều mùa thu khá ảm đạm, lá vàng rải đầy con đường Phong Đằng đi qua giống như cuộc tình lụi tàn mà anh ta vừa mới trải qua, đầy đau khổ và khô khan. Bước đi trên đường anh ta lại vừa nhớ lại những chuyện đã qua, hai hàng nước mắt lăn dài trên gương mặt xanh xao có phần tiều tụi.


*1 tiếng trước*


Tài: Chúng ta ... chia tay đi!


Phong Đằng sắc mặt tái nhợt đi, nụ cười trên môi bỗng vụt tắt.


PĐ: ... Emmm .... em đừng đùa nữa, không nên lấy chuyện chia tay ra đùa như thế. Không vui chút nào đâu.


Tài mặt nghiêm nghị hơn, giọng gằn xuống.


Tài: Em không đùa. Chúng ta nên dừng lại ở đây thì tốt hơn.


PĐ: Nhưng vì sao, anh tưởng chúng ta đang vui vẻ hạnh phúc bên nhau cơ mà?


Tài: Đấy là do anh tưởng vậy thôi, chứ em chán ngấy cái cuộc tình này rồi. Anh không thấy chuyện tình cảm này quá nhạt rồi hay sao?


PĐ: Nhưng anh đã làm gì sai cơ chứ?


Tài: Anh không sai. Anh chỉ có lỗi là nghèo thôi! Em không thể chờ đến lúc anh giàu được, em đã tìm được người khác tốt hơn anh rồi. Chào anh!


Nói rồi Tài bỏ đi để lại Phong Đằng một mình bơ vơ đứng chân chân nhìn người mình yêu dần khuất bóng. Đây đã là cuộc tình thứ 5 của anh rồi, họ đều bỏ anh không chỉ vì một chữ "nghèo" thì cũng là do không hợp chuyện chăn gối. Vậy đó, con người bây giờ cuộc sống hiện đại hơn, đầy đủ hơn nên cũng thực dụng hơn. Anh đã biết Tài từ lâu đã có người khác, yêu nhau gần một năm mà Tài rất hời hợt mỗi khi làm chuyện đó, anh đã sớm nghi ngờ và phát hiện ra. Nhưng anh vẫn cố gắng giả vờ như không biết và làm mọi cách để cứu vớt cái tình yêu mù quáng này. Cuối cùng thì sao chứ, cậu ta cũng giống như bao người khác ... 


Phong Đằng làm nhân viên cho một công ty kinh doanh đá quý lớn tuy vậy nhưng lương cũng chỉ đủ nuôi sống bản thân, chắc có lẽ vậy nên Tài mới bỏ anh mà đi. Anh không trách cậu. 


Mải suy nghĩ vẩn vơ, Phong Đằng bỗng chốc đã dừng lại ở một cánh cổng lớn, cánh cổng bằng sắt được trạm trổ tinh xảo, hai bên là bức tường kiên cố được phủ kín cây leo xung quanh. Anh ấn chuông, lúc sau cánh cửa bỗng tự bật mở, một con đường lát đá chạy thẳng tắp, hai bên là những hàng cây cao vút tán lá rộng. Phong Đằng thở dài một tiếng rồi lê bước tiến vào, nơi đây cảnh vật vẫn như vậy chẳng có gì thay đổi, chỉ là ... lòng người đã thay đổi.


Đằng xa một biệt thự ... không phải, mà là một biệt phủ dần hiện ra nằm ẩn mình sâu trong rừng quả là một nơi lý tưởng để nghỉ dưỡng cho những quý tộc cao sang quyền quý. Phong Đằng hơi khựng người lại ngước lên nhìn biệt phủ tráng lệ được xây theo kiến trúc hiện đại pha lẫn chút cổ điển. Trước sân có cả một đài phun nước khổng lồ hình một chàng thanh niên hoả thân với thân thể cường tráng và cái của quý cũng hoành tráng không kém, đang đứng cầm bình nước đổ xuống. Xung quanh là cả một vườn hồng đỏ trắng xen kẽ nhau giống như là hoàng gia vậy. Tường được bao phủ bởi lớp sơn chống thấm màu trắng sữa, tất cả các viền cửa hay viền tường đều được phủ một lớp vàng 24k. Vậy là đủ để thấy được độ chịu chơi của chủ biệt phủ này rồi.


Ngay cả cửa chính của ngôi nhà cũng được thiết kế theo hình vòm giống với hoàng gia, trên đó còn đính những viên đá quý cực kỳ đắt đỏ, hai bên luôn có cảnh vệ canh giữ. Bước đến nơi, có một người quản gia cao 1m9 to như một vận động viên thể hình ra cúi chào mở cửa.


Quản gia: Cậu chủ đã về!


PĐ: Chào anh Quốc, tình hình bố anh thế nào rồi?


Quốc: Cám ơn cậu chủ đã hỏi thăm, bố tôi tình trạng vẫn thế, không biết sẽ trụ được bao lâu nữa.


PHong Đằng thấy nét u buồn thể hiện rõ trên gương mặt Quốc. 


PĐ: Anh cứ cố gắng chăm cho ông tốt đi, cần gì thì cứ bảo tôi.


Quốc đôi mắt ánh lên sự biết ơn với anh.


Quốc: Cám ơn cậu, nhưng tôi không dám làm phiền cậu thêm nữa. Cậu và ông chủ đã cưu mang cha con tôi lại còn cho hai cha con tôi có chỗ để làm việc. Như vậy cũng đủ để chúng tôi mang nợ cậu suốt đời rồi.


PĐ: Anh cứ khách sáo làm gì. Tôi coi hai cha con anh như người nhà, nên anh không được từ chối lòng tốt của người nhà với nhau. 


Nói rồi Phong Đằng vỗ vỗ vai Quốc rồi bước vào nhưng hình như anh nhớ ra điều gì quay lại hỏi.


PĐ: Mà anh có thấy cha tôi đâu không?


Quốc: Dạ, ông chủ đang tiếp khách ở trên tầng 2 ạ.


Phong Đằng mỉm cười quay đầu lẩm bẩm: "Tiếp khách gì chứ, lại dắt gái về nhà này rồi! Haizzz"


Lần nào cũng vậy, cứ hễ đi công tác dài ngày về là thể nào ông cũng sẽ dắt một em ngon cơm về phòng hành sự. Tôi đã quá quen với việc đó rồi. Hôm nay chắc cũng chẳng có gì khác so với mọi lần là mấy, tôi tự hỏi không biết hôm nay là người mẫu, hoa hậu hay có khi chỉ là một em tiếp viên nào đó thôi!


Phong Hải là cha Phong Đằng, một người đàn ông 40 tuổi, nhưng có gương mặt trẻ đẹp như 30 có lẽ vậy nên nhiều cô em mới đổ ngã trước ông. Sống mũi cao, gương mặt góc cạnh và có râu quai nón được cạo sạch sẽ càng tôn lên vẻ đẹp đàn ông ấy. Đôi mắt sâu cuốn hút, trên người luôn toả ra một mùi nước hoa đắt tiền khiến bao người mê đắm khi gặp ông lần đầu. Không chỉ có vậy, mà ông còn có cái đầu nhạy bén để có thể tạo nên được cơ nghiệp như ngày hôm nay - chủ tịch tập đoàn của công ty đá quý lớn nhất cả nước. Không chỉ dừng ở đó, ông còn phát triển công ty ra nhiều mảng lĩnh vực khác như xây dựng, giáo dục, kinh tế ... ngay cả đến chính trị cũng vậy. Chưa cần biết tên chủ tịch nước là gì nhưng ai một khi đã đặt chân đến đất nước này ngay cả trẻ con cũng sẽ biết đến công ty này. 


Nhưng như người ta nói lắm tài thì nhiều tật, bên trong người giàu có nổi tiếng như vậy thì ông lại là một người đàn ông chăng hoa, tiêu xài hoang phí. Ngay khi mẹ anh vừa mất thì ông đã lấy ngay một cô vợ lẽ về và có thêm một người con nữa tên là Phong Vũ. Từ khi lên cấp 2 đã được đi học bên nước ngoài nên anh cũng ít có cơ hội tiếp xúc với nó. Phong Đằng chỉ còn nhớ mang máng gương mặt lúc nhỏ của nó thôi. 


Nổi tiếng và giàu có là như vậy nhưng cha anh lại cực kỳ kín tiếng về chuyện đời tư và gia đình, ông không để cho bất kỳ nhà báo nào dò la được chỗ ở và vợ con của ông. Nên bọn họ chỉ có thể biết rằng ông có hai người con, một đang sống cùng ông hai là đang du học. Thực ra tính của Phòng Đằng cũng không thích khoe khoang gia thế luôn muốn giấu mình để dễ hoà nhập với mọi người. Đây cũng coi như là thử thách của anh dành cho tình yêu của mình, nếu họ đủ bản lĩnh vượt qua thì mới có thể đứng vững khi biết anh giàu có chứ.


Lướt qua cửa phòng làm việc của cha anh phát hiện ra có tiếng động lạ khe khẽ trong phòng, cứ đinh ninh rằng sẽ có những tiếng như vậy nhưng giờ đây nó lại không giống như những gì anh mặc định trong đầu. Vốn nghĩ sẽ bỏ ngoài tai những tiếng đó nhưng sự tò mò lại thôi thúc anh tiến đến mở hé cánh cửa kia ra. 


"Ưmmm ..... mmmm .... ư ư ư ..... ahhhhhh .... mạnh lênnnnn ..... mạnh nữa đi anh yêu .... địt chết em đi ....."


Cảnh tượng bàng hoàng hiện ra trước mắt, Phong Đằng không thể tin vào những gì mình đang chứng kiến, có mơ anh cũng không ngờ đến việc cha đang làm tình mới một người cùng giới khác. Ông đang hì hục thúc từ cú nhắc trời giáng xuống tấm thân chắc nịch của chàng trai trẻ, cậu ta rên lên từng hồi cơ thể uốn éo theo từng cú thúc trông thật đĩ thoã. 


PH: Tao địt chết mày, con đĩ nứng lồn ..... thứ thèm cặc .... thứ lăng loàn ..... thèm cặc tao lắm phải không ..... tao cho mày chết này .... chết này ..... hự hự hự .......


Cả tấm lưng trần bóng nhãy, mồ hôi tuôn ra chảy từng giọt xuống dần khe mông căng nảy của ông, cơ thể Phong Hải lực lưỡng đè lên người chàng trai tội nghiệp kia. Tuy cậu ta cũng không hề nhỏ con nhưng so với ông thì không là gì. Phong Đằng như bị thôi miên mắt bị hút vào hai cơ thể đang trần chuồng kia, một làn da rám nắng với tấm lưng săn chắc, cặp mông căng cứng đang nhấp nhô đè cả cơ thể khổng lồ kia xuống một cậu trai có làn da trắng mịn màng dáng slim fit. Giống như cục sôcla đắng đang đè lên, tan chảy và hoà tan vào một cục đường ngon, ngọt sắc đầy quyến rũ. Cả căn phòng dường bị tiếng va chạm da thịt, tiếng rên đĩ thoã của chàng trai, tiếng gầm gừ trầm đục của PH xen lẫn mùi mồ hôi của cả hai làm cho không khi đầy sự dâm dục. Tiếng giường cót két càng lúc càng nhanh và mạnh hơn, tiếng rên của bot cũng vì thế mà to hơn như muốn hét lên trong sự xung sướng. Thỉnh thoảng Phong Hải còn vỗ mạnh vào mông của chàng trai khiến cho hai bên mông đỏ ửng lên trông thật sự kích thích. 


Bên ngoài cửa, Phong Đằng cả người nóng bừng, mặt đỏ ửng cả lên, con cặc đương nhiên cũng cứng nhắc từ lúc nào. Anh tuy là ngạc nhiên và hoảng loạn khi thấy cha mình như vậy nhưng không hiểu sao phía dưới anh, "cậu bé" lại phản ứng dữ dội trước sự dâm loạn như vậy của ông. Bàn tay anh bất giác đưa xuống dưới quần mò lấy con cặc to, dày, chắc nịch mà anh luôn tự hào, lôi nó ra mà sục, mắt anh mờ đi, chân không còn đứng vững trước sự cám dỗ của thước phim sex chân thật kia, người phải tự vào thành tường để khỏi ngã. 


Chẳng bao lâu sau, khi hai người bên trong phòng đã xuất ra thì cũng là lúc PĐ không chịu nổi mà cũng bắn đầy tinh trùng ra sàn. Anh không dám nán lại lâu nên nhanh chóng thu dọn rồi quay về phòng để tránh bị phát hiện. Anh bước vào phòng tắm, ngâm mình trong bồn nước ấm để cơ thể được thư gian hơn sau một ngày mệt mỏi, đã có quá nhiều chuyện xảy ra mà anh được chứng kiến, trải qua trong ngày hôm nay. 


Liệu còn gì có thể kinh khủng hơn nữa cơ chứ? - anh tự nhủ bản thân.


Anh trườn hẳn người xuống để toàn bộ cơ thể chìm trong làn nước giúp cuốn trôi mọi sự phiền muộn đi. Tắm xong anh ra nằm xuống giường một chút lướt qua một số tài liệu của môn tài chính anh đang học thêm, rồi chờ đến 6h để xuống ăn tối. 


Bước xuống sảnh để vào nhà ăn anh đã nghe thấy tiếng nói chuyện rôm rả, bước vào Phong Đằng mới thấy cha đang nói chuyện với bà vợ hai và một chàng trai trông mặt có vẻ khá quen. Thấy anh bước vào cha mới gọi với về phía anh.


PH: À Phong Đằng, con đây rồi! Vào đây ngồi ăn cùng chúng ta. Giới thiệu với con đây Phong Vũ em trai con. 


Rồi ông quay sang Phong Vũ, tay chỉ về phía PĐ nói:


PV: Còn kia là Phong Đằng, anh con. Hai anh em mau làm quen nhau đi. Cũng đã quá lâu rồi hai đứa chưa được gặp nhau rồi phải không?


Đến gần hơn tôi mới đơ người nhìn vào người con trai kia - Phong Vũ. Đó chính là chàng trai mà cha anh đã làm tình điên cuồng trong phòng lúc nãy. Phong Đằng bất giác không mở được miệng ra nói nên câu gì. Phía bên kia Phong Vũ đã chợt chạy ra ôm trầm lấy anh tỏ ý thân thiết. Anh chỉ biết gượng cười khi gặp phải tình huống trớ trêu như vậy.


Chuyện này là sao đây? - Phong Đằng nghĩ thầm trong đầu.

Comments

Popular Posts